Tuesday, August 27, 2019

NHƯ THỬ LỜI NGUYỆN ƯỚC - LH Huỳnh Ngọc Thương


( Bài thơ điên viết cho ta )
Có phải thu nên nhìn đâu cũng pha sắc úa
Mà hồn nhiên tím tái một buổi chiều
Phố Bolsa buồn không lên nốt nhạc
Áo dầm sương mùa Bạch Lộ trắng khung trời

Hồn vô định biến ta thành cơn gió
Lòng thèm nghe khúc hát tự đầu môi
Bao yêu dấu tặng người câu luyến nhớ
Ta mơ hồ nghe nỗi chết ngập ngừng trôi

Lời em nguyện sao nghe mà lệ ứa :
Dẫu tàn hơi vẫn nuôi dưỡng tình nầy
Dẫu muộn màng sẽ đợi mãi không nguôi
Cho ấm mãi cuộc tình lên khúc hát

Khi cánh cửa thiên đàng em chợt hé
Là dịu êm đến tận cỏi trời nào
Nhịp phách gõ cho tiếng đàn cháy bõng
Tình lên ngôi thần thánh tựa chiêm bao

Em cất tiếng hoan ca ngày hẹn hò mật ước
Có vì sao cúi xuống thật gần
Thiên thể rạng ngời
khúc hát của tình nhân
Bài ca đó ngân cao dâng người dấu ái

Giờ lạc lõng ta mây trời xấu số
Trôi về đâu cũng chạm mối tương tư
Em ảo hoá nên tình thành mộng mị
Giữa muôn trùng rơi rụng trái từ ly

Khi địa ngục mở toang màu ám khói
Ta lang thang khắp các nẽo u hồn
Ôm trái sầu rao giãng cửa thiên môn
Mặc Thượng Đế cợt đùa ta điên dại

Đã ngập hồn đau những tháng ngày tàn lụi
Vạc dầu sôi không nấu chảy buồn nầy
Gió đổi chiều như dao nhọn quanh đây
Bao xác lá bấy nhiêu lời tan vỡ

Lời em nguyện yêu người đã biến thành cọc nhọn
Như sóng mê cuồng xô đuỗi ta xa khơi
Ai dập tắt niềm vui của đốm lửa bên trời
Cho ta gởi cơn mộng buồn về đáy mộ

Khơi ánh lửa ta soi ta tận mặt
Mắt môi khô loài dã thú qua đây
Em có nghe sắc chiều nhuộm men cay
Có tiếng hú máu bầm loang khúc hát

Ta ngồi lại phố nầy nghe tư bề gió loạn
Cơn rét từ tâm leo lét ngọn sao Hôm
Khô giọt rượu gió hanh hao rồi cũng lụn
Gọi trăm năm cho tha thiết một ngày

LH. Huỳnh Ngọc Thương
Viết từ phố Bolsa
AUGUST 22-2019

RỒI MAI EM ĐI - LH Huỳnh Ngọc Thương

(viết lại bài thơ lạc mất)
Ta hát cho ta lời giã biệt
Nghe như kinh sám buổi chiều hôm
Sợi chùng tơ liễu muôn trùng sóng
Thôi thế chào nhau tiếng tạ từ

Đã biết không còn mong gặp lại
Lệ nào khóc tiễn*buổi chia ly
Sao nghe sầu oán từng cung bậc
Lặng lẻ người đi đá nhớ gì

Thôi cứ mây Tần quy hướng Tây
Ta không khóc nửa cách chia nầy
Cứ mặc ngựa Hồ theo gió Bắc
Nhủ lòng như thử một cơn say

Ta tuởng tình xanh mãi tóc xanh
Lòng nào bôi xoá hết cho đành
Sao đem sương phủ*màu trăng úa
Một sớm mây chiều tan quá nhanh

Thôi nhé buồn xưa theo lối xưa
Lòng như sông lạnh nói sao vừa
Tình ta trăng rọi đường mây trắng
Một phút chia lìa đau mấy canh

Ta sợ cung đàn đêm nguyệt lạnh
Nghe lòng sóng vỗ điệu vô thanh
Chừng như tiền kiếp bày ma trận
Tình cũng phôi phai chốn địa đàng

Thôi hãy về đi mộng đã thay
Về nghe chuông réo chuyện trả vay
Vẫy tay một cuộc trăng tròn khuyết
Đời cũng vô thường như bóng mây

LH. Huỳnh Ngọc Thương
Viết từ Phố Bolsa
AUGUS. 24-2019

N H Ớ - LH Huỳnh Ngọc Thương

Nắng Bolsa
Không giống nắng Sàigòn
Không có những cơn mưa chiều bất chợt
Nên trời buồn làm nhớ những cơn giông
Khi lòng buồn em có nhớ gì không
Sao mắt em ướt và tóc em ướt

Anh ở đây
Chỉ một trời phượng tím
Không phượng hồng phượng đỏ như Sài Gòn
Quán xá thưa người đông thêm nổi nhớ
Nhớ Sài Gòn anh chỉ nhớ em thôi
Sao tay em lạnh và môi em lạnh

Ngày độ lượng
Cho anh lòng nồng ấm
Bóng chiều pha sắc tím nhớ mênh mông
Nhớ bờ vai như đất khuyết một giòng sông
Môi em ngọt anh thèm mùi hoa bưởi
Sao em khóc và tóc em lại rối

Ngày trở gió
Gió Santa Wind nóng hỗi
Làm cho anh thêm nhớ gió Sài Gòn
Đi một chốc bỗng thấy mình lạc lõng
Quen vô cùng mà chẳng thấy ai thân
Bởi phố dài nên phố cũng không đông

Anh nhớ lắm
Những cơn mưa tháng sáu
Nhớ vòng tay và giọng nói em ngoan
Nhớ thật nhiều hờn dỗi* lẫn thương ghen
Nơi đất khách nhớ hoài em tháng sáu
Bởi vì đâu mà mưa nắng bất kỳ

Ngày tắt lịm
Đêm dài thêm nỗi* nhớ
Phố Bolsa ướt đẫm một tình quê
Đi loanh quanh không kiếm đuợc chỗ ngồi
Phố bỗng chật khi nỗi*buồn thì quá lớn
Em có cùng anh thức trọn đêm này

Thức một đêm
Anh cảm tạ một đêm
Trời đứng gió hay lòng anh đứng gió
Khép nửa đời hoang hoải cuộc rong chơi
Cầu cho mưa hay giông bảo qua đời
Em còn lại một chút gì hương phấn

Anh sẽ chúc
Xin em đừng từ tạ
Tháng ngày xa gói lại những hương thừa
Trời tháng sáu mưa như về thật ngắn
Giông hạ rồi hãy thương khó đời nhau
Những ân tình theo gió cuốn về mau

LH. Huỳnh Ngọc Thương
( bài được bằng hữu lưu)
Viết lại từ phố Bolsa-California
AUGUST 26-2019

K H I ........H Ế T - LH Huỳnh Ngọc Thương

K H I ........H Ế T
Khi một đời sắp hết
Tôi nhìn chân dung tôi
Hình như thiếu nụ cười
Có gì lạnh trên môi

Khi cuộc tình chấm hết
Tôi nhìn bức tường vôi
Còn gì ghi trên đó
Ngoài hai chữ đãi bôi

Khi dòng sông cạn hết
Sỏi đá nằm chen nhau
Bờ vai sao lạnh quá
Bóng đời tôi không màu

Khi màn đêm sắp hết
Tôi chờ đón bình minh
Em giờ xa xôi lắm
Ảm đạm cả cuộc tình

Khi ngày đi qua hết
Chẳng còn lại được gì
Tôi như người thua bạc
Nâng niu lòng sân si

Khi tình em đã hết
Ai đánh cắp nụ cười
Tím khô lời biển hát
Ngọn triều lên đắng môi

Khi niềm vui cũng hết
Tôi nhìn em chân dung
Mắt môi cười thiếu phụ
Trên ngày tháng ruỗi rong

Khi hạ tàn thu hết
Tôi đứng làm chi đây
Quay chào tôi mặt lạ
Ngày buồn đã trùng vây

Khi niềm đau tan hết
Tôi đánh giá cuộc đời
Không còn gì để lại
Ngoài di chúc nụ cười

Khi Phật cũng đã hết
Tôi về quy y em
Khối tình còn nguyên vẹn
Xin đặt lên biển đêm

LH. Huỳnh Ngọc Thương
Viết từ Phố Bolsa, California
Trọng thu
AUGUS 26-2019